Kon Tum với tôi rất thân thuộc dù chưa lần đặt chân đến. Vì con Bông và Hương ở Kon Tum, suốt ngày kể chuyện về Kon Tum. Lên trên này nghe giọng cô chú bán bánh xèo, bún bò, hay ông xe ôm, ai cũng giống cái giọng của mẹ con Bông nói trong điện thoại, giọng của người Bình Định sống ở Kon Tum.
Sáng thức dậy ở Kon Tum khí trời mát lành, dẫn nhau đi ăn ở một quán bún bò ngay cạnh khách sạn, quán nhỏ xíu mà đông người ăn. Cả đám kéo vào là quán hết cả chỗ ngồi.
Bọn nhỏ quê miền Tây uống cafe từ thuở bé như uống trà đá, lên đến Kon Tum vẫn giữ thói quen đó, có điều, cafe trên này mà uống kiểu trà đá chắc say nằm ra đó luôn.
Chở nhau đi thăm cột mốc ngã 3 Biên giới trong một ngày nắng đẹp, trên con xe cà tàng
Chúng tôi đi thăm ngã ba biên giới, nơi mà trước đây chỉ nghe trong các bài học Địa lý “nơi 1 con gà gáy cả 3 nước cùng nghe”. Trên đường tụi tôi ra cột mốc, đã đi nhầm sang đoạn đường rất khó đi. Có hai cô chú đang bán quán trong nhà chạy ra đường vẫy gọi tụi tôi rất to nói là tụi tôi đi sai đường rồi quay lại đi. Họ nhiệt tình lắm.
Bầu trời đẹp như tôi mong ước, không cần photoshop
Cửa khẩu quốc tế Bờ Y
Không giống như Mộc Bài hay các cửa khẩu khác mà tôi từng ghé thăm, ở Bờ Y, bạn có thể đi qua cửa khẩu không cần trình giấy tờ, nếu muốn xuất cảnh mới cần làm, đi qua khoảng 300m quẹo trái vào đường Bê tông là tới đường lên cột mốc. Ở đây bạn đi thẳng sẽ gặp trạm kiểm soát cuối cùng và phải trình giấy tờ để qua nước bạn.
Đứng lại tầm 5 phút ở chỗ này, trình giấy tờ rồi đi tiếp
Những ngọn đồi trọc tha hồ phóng tầm nhìn
Mình cũng khá lười trong việc đọc thông tin, vì thích ngắm cảnh mây trời núi non, nên nhờ chụp lại, về mới đọc
Dã quỳ Tây Nguyên to như hoa hướng dương
Trên đường về Đak Tô, một triền hoa vàng làm nao lòng tất cả