Đi hết đèo Măng Đen, trời đang nắng nóng bỗng dịu mát lạ thường. Thay cho những khúc cua gấp lên cao, con đường trước mặt bỗng dẫn vào một vùng bình nguyên tương đối bằng phẳng, xuyên qua rừng thông già, cành lá toả ra ôm lấy con đường. 10 giờ sáng nhưng sương mù ở nơi đây vẫn còn giăng phủ trong giấc ngủ của mình mà chưa muốn tỉnh giấc.
Măng Đen là cách người Kinh gọi chệch từ tên T’mang deeng, tiếng Mơ Nâm, có nghĩa là “chỗ đất bằng phẳng”.
Có người nói rằng, bạn không cần phải sang tận Nga để nhìn thấy hình ảnh hồ Radolip mà bạn chỉ cần lên Măng Đen thì tất cả hình ảnh hồ đều có ở đây. Đến đây, bạn có thể đi thả bộ đi dạo qua những con đường uốn lượn và nhìn ngắm hồ nước trong xanh cùng khu rừng thông xào xạc. Dọc hai bên đường là màu tím của hoa sim, mua mọc san sát. Trên đường đi vào phía rừng nguyên sinh bạn có thể ngắm những giò lan rừng đủ màu đua nhau tỏa hương, khoe sắc.
Thị trấn Măng Đen được nhiều người ví như “cô bé lọ lem” ít người biết tới giữa đại ngàn Tây Nguyên. Bởi vẻ đẹp, khí hậu ở đây khá phù hợp cho những chuyến nghỉ dưỡng.
Ban sáng, sương mù bao quanh những khu biệt thự , con đường, rừng thông gần trăm tuổi, hồ nước, đọng trên những cánh hoa, tạo thi vị trên sự huyền bí của núi rừng nơi đây. Dạo bộ dưới bạt ngàn cây xanh, hoặc nhâm nhi ly cà phê sữa nóng trên chiếc ghế gỗ ngoài khu vườn lộng gió.Ngay cả khi ở nơi phố xá nóng như chảo lửa thì buổi tối thì chỉ khoảng 17-18 độ.
Măng Đen được mệnh danh là một trong những địa điểm đẹp nhất để ngắm sao ở Việt Nam. Sau những đêm lửa trại bên cạnh tiếng cồng chiêng âm vang núi rừng, vào lúc trời quang bạn hãy chọn cho mình một bãi cỏ hay ban công thoáng đãng để chìm vào khoảnh khắc lãng mạn của sao trời cũng là một trải nghiệm tuyệt vời không đâu có được.